BẢN DI CHÚC TÌNH YÊU
__________________________________
"Buồn kia không thốt nên lời
Thở than mấy cũng là người tình thua"
Sao ta thấy tim mình tê buốt quá
Không cách nào ngăn chặn được cơn đau
Khiến hồn ta lịm chết ở thành sầu
Màu tăm tối không cách nào gượng dậy
Ta phải làm sao trong cơn mê dại
Để thấy rằng trong dáng vẻ kiêu sa
Của người hồng nhan tri kỷ mặn mà
Bỗng biến đổi dịu hiền sang tàn nhẫn
Mặc cho lệ ứa tuôn dòng môi mặn
Nàng lạnh lùng quyết định buổi chia ly
Quên những ngày vui quên cả những gì
Đã thề hứa khi tim yêu nồng thắm
Dáng vẻ thơ ngây trở thành lãnh đạm
Khiến cho ta chợt tỉnh giấc làm người
Nàng thơ thản nhiên không nói không cười
Như kẻ bàng quan không hề quen biết
Có phải chăng em chịu nhiều thua thiệt
Mà gánh đời nặng chĩu cả hai vai
Đeo đuổi theo em suốt tháng năm dài
Để hứng chịu bao nhiêu điều tủi hận
Làm em lo sợ những gì vướng bận
Vào cuộc đời dai dẳng với thủy chung
Vì thế cho nên em đã thay lòng
Để lựa chọn cho mình đời bay nhẩy
Em không sợ chi những cơn sóng dậy
Của đại dương gào thét mãi ngoaì xa
Đang đón chờ em vào cõi phong ba
Nên đã bỏ đi điều trân quý nhất
Đó là tấm lòng yêu em chân thật
Của người thơ dành sẵn để riêng em
Những lúc buồn thương ướt đẫm môi mềm
Tựa vào nó để tìm nguồn an ủi
Em thật nhẫn tâm như cơn mưa bụi
Đã dập vùi đi dáng đẹp của hoa
Nét mặt dửng dưng đầy vẻ kiêu sa
Không chút ăn năn chẳng hề tiếc nuối
Em luôn tránh xa những điều tội lỗi
Mà tại sao lòng không chút tiếc thương
Xót mối tình si hai đứa vẫn thường
Trân quý nó hỡi nàng thơ nương tử
Ta đành chịu thua cúi đầu từ giã
Nguyện cầu cho người sống cuộc đời vui
Xin gửi lại đây một chút ngậm ngùi
Hãy nhận lấy để cho lòng thanh thản...
tamtien
*