ÔI NHỮNG ANH HÙNG - I
______________________________
Để tưởng nhớ vong linh
những "NGƯỜI ĐÃ NẰM XUỐNG"
Ta phải đi theo tiếng non sông
Vang vang réo gọi ở trong lòng
Hai tay ngăn chống ngang bờ cõi
Không đủ cho đời những ước mong
Đành bỏ lại Em bỏ lại Con
Đi vào cảnh giới những oan hồn
Trăm năm giờ phải buông
Phó mặc cho đời chuyện nước non
Bao năm trên khắp bốn quân khu
Mê mải nên coi nhẹ
Ngang dọc tung hoành vào trận mạc
Coi chết như về cõi thiên thu
Đành bỏ lại Em bỏ lại Con
Cho nàng góa phụ trẻ cô đơn
Đêm đêm ôm ấp dư hương cũ
Tưởng nhớ nhau trong nỗi tủi hờn
Chiến trận xuôi theo vận nước tàn
Ta về đối diện với Tiền Nhân
Bỏ gánh non sông cho con trẻ
Nhắn nhủ nhau chưa đến một lần
Đành bỏ lại Em bỏ lại Con
Đi tù để trả nợ giang sơn
Vì lỗi lầm riêng Ta hứng chịu
……. cho hết kiếp nhân gian
Đành bỏ lại Em và Quê Hương
Lưu vong cùng với mối sầu thương
Nửa đọan đời sau còn phiêu bạt
Lang thang như lạc mất thiên đường
Ôi những Anh Hùng sau cuộc chiến
Vẫy vùng chưa thoát khỏi cơn mê
Cùng những Oan Hồn đang ẩn hiện
Tìm mãi chưa ra được lối về
Đợi gió đưa Hồn theo lối cũ
Xuôi Nam về tới tận quê nhà
Để thấy muôn dân
Nghẹn ngào …………….. vừa qua
Nước mất thiên thu sầu vạn cổ
Hồn về thăm nấm mộ người xưa
Anh Hùng nay đã thành hoang cỏ
Hòa với non sông với bốn mùa...
Tâm Tiễn