CHIẾC LÁ VÔ TÌNH
_____________________________________
"Lá ơi sao nỡ vô tình
Vàng đi khi chuyện chúng mình chưa phai"
Khi lá vàng phai dòng cuối thơ
Rừng buông tiếng vọng gọi vu vơ
Trời mây lơ lửng mầu xanh thẳm
Thì cõi tình kia bỗng xa mờ
Hôm nay sao thấy ghen mầu nắng
Mầu lá vô tình ôi dễ phai
Có phải trăm năm đời trĩu nặng
Đè xuống vai người muôn đắng cay
Gió cũng lao xao gieo phiền muộn
Thổi sầu theo đám lá khô bay
Cứ tưởng thời gian là vô tận
Vì nhau trên những tháng năm ngày
Đang muốn hỏi xem màu nhung nhớ
Vàng xanh tím đỏ lại là đen
Mà sao dai dẳng từ muôn thuở
Không thể đành lòng chẳng thể quên
Buồn kia sao có thể rồi đây
Vơi bớt chăng hay cứ ngập đầy
Chén đắng chưa tan vào cõi mộng
Lại thấy hồn như đang ngất ngây ...
tamtien