ĐÁ NÁT VÀNG PHAI
________________________________
"Chị ơi chàng đã sang ngang
Mặc cho hoa cải võ vàng từ đây"
Từ khi chị về trên nội
Là thôi duyên phận chúng mình
Chị ơi
Em biết mà lòng không nỡ
Bỏ quên đi mối ân tình
Cố giữ cho lòng thản nhiên
Nhưng sao vẫn thấy muộn phiền
Chị ạ
Tiếng pháo làng bên rộn rã
Nghe buồn thấp thoáng qua hiên
Đã thế sao em lại thế
Giờ thì đá nát vàng phai
Chị ơi
Oán trách dù là thương tiếc
Cũng không giữ được tình người
Thôi đừng thương tiếc mà chi
Đừng mong đừng nhớ những gì
Em ạ
Duyên phận thì là duyên phận
Một đường cứ thẳng mà đi
Chị đã không còn buồn vui
Không còn chăm chút nụ cười
Em ơi
Mẹ bảo gắng lên kẻo sẽ
Không sao quên được tình người
Trên này nắng mới vừa sang
Hương thơm theo gió nhịp nhàng
Em ạ
Hãy cứ coi như tình đã
Mất nhau từ độ hoa vàng ...
tamtien
Em ạ
Duyên phận thì là duyên phận
Một đường cứ thẳng mà đi
Chị đã không còn buồn vui
Không còn chăm chút nụ cười
Em ơi
Mẹ bảo gắng lên kẻo sẽ
Không sao quên được tình người
Trên này nắng mới vừa sang
Hương thơm theo gió nhịp nhàng
Em ạ
Hãy cứ coi như tình đã
Mất nhau từ độ hoa vàng ...
tamtien