CŨNG MỘT CHỮ TRẦM
__________________________________
"Trầm hương là vật của trời
Trầm luân là phận của người thế gian..."
Chỉ là vì chuyện hợp tan
Mà nghe như thể hàng ngàn nỗi đau
Trầm đi cho khỏi u sầu
Để cho giây phút ban đầu nhẹ rơi
Buồn kia không thốt nên lời
Thở than mấy cũng là người tình thua
Trầm này đầy những cay chua
Là trầm luân của một mùa thương đau
Chìm trong đáy vực u sầu
Kiếp này thôi chẳng còn nhau cũng đành
Nếu như vì chút hư tình
Dở dang thì cũng một mình mà thôi
Lệ không còn chẩy vì người
Mà sầu sao mãi một đời còn dâng ...
tamtien