NGỌN GIÓ BÂNG KHUÂNG
__________________________________
"Chờ khi cơn gió giao mùa
Hồn thơ lại đến cho vừa lòng nhau"
Ngọn gió bâng khuâng mới thổi về
Tưởng như huyền thoại lẫn u mê
Vẫn còn như đã chưa từng đến
Thấm nhập hồn người những tái tê
Một lần tình đến để rồi đi
Chua chát cho nhau hết những gì
Là đớn là đau hờn chất ngất
Những tổn thương này đã mấy khi
Hôm nay nghe gió đưa lời nhắn
Thì mối sầu kia biết có vơi
Ngọn gió tang thuơng buồn lay động
Cho tình da diết đến muôn đời
Cuối Thu trời bỗng dưng trở lạnh
Từng chiếc lá vàng ngơ ngác rơi
Tựa như tiếng nấc từ vô vọng
Thổn thức vang lên giữa cõi đời
Rồi đây khi đến mùa nhung nhớ
Nắng có vàng hoe ươm lá hoa
Để gió bâng khuâng ru nhịp thở
Trên từng ngọn cỏ lúc giao mùa ...
Những tổn thương này đã mấy khi
Hôm nay nghe gió đưa lời nhắn
Thì mối sầu kia biết có vơi
Ngọn gió tang thuơng buồn lay động
Cho tình da diết đến muôn đời
Cuối Thu trời bỗng dưng trở lạnh
Từng chiếc lá vàng ngơ ngác rơi
Tựa như tiếng nấc từ vô vọng
Thổn thức vang lên giữa cõi đời
Rồi đây khi đến mùa nhung nhớ
Nắng có vàng hoe ươm lá hoa
Để gió bâng khuâng ru nhịp thở
Trên từng ngọn cỏ lúc giao mùa ...
tamtien