Chờ Người
Người như vệt nắng du miên
Thoảng qua để lại triền miên nỗi sầu
Chờ nhau sắc nắng phai màu
Chờ nhau tóc đã bạt màu thời gian
HN11
Thôi đừng chờ nữa đau lòng,
Phải người nằm đó anh mong nhớ hoài,
Lưng ong, vóc hạc, xương mai,
Hình hài kiểu nớ ai ai cũng cầu,
Chỉ là rớ tới mới rầu,
Không vô cấp cứu cũng cầu thần y,
Hiếu Nguyễn ơi, nghe ta đi,
Dumuc
Nghe Du là muốn đi tù
Lưng ong vóc hạc mịt mù đời trai
Một nàng thơ dáng sương mai
Nhân gian cầu đến phôi phai tháng ngày
tamtien