TIẾNG MƯA
______________________________________
"Tan đi như thể chưa từng
Tiếng mưa rơi rụng không ngừng nhớ nhau"
Một ngày chưa qua nghe lòng xót xa
Chợt nhận ra em không còn thiết tha
Còi tầu vang lên nghe bao tiếc nuối
Để buồn cho ước mơ nào đã qua
Đến lúc trời giăng mây mù khói sương
Là lúc người đi không màng tiếc thương
Buồn như tình em khuất theo góc phố
Để cho đường ướt mưa chiều vấn vương
Buổi sáng thành phố mưa buồn vắng tanh
Mình anh lang thang chân vội bước nhanh
Lòng nghe cô đơn mênh mang ngập lối
Tiếng mưa rơi mau tan trong vô hình
Một ngày qua đi từ lần mất nhau
Đời làm chia ly trở thành nỗi đau
Hồn chợt nghe hoang trong cơn mê loạn
Tay nâng mi cong trên phiến cung sầu
Hồi còi vang vang nghe bao tiếc nuối
Tiếng mưa rơi rơi trông như vô tình
Đời người trăm năm mê say đắm đuối
Bỏ mặc nhân gian và cõi trường sinh
Như những giọt mưa rơi trên muôn ngàn
Còn nhớ ngày xưa em mang guốc gỗ
Những hạt mưa kia đã làm ướt chân ...
tamtien
TIẾNG MƯA
______________________________
"Tan đi
như thể chưa từng
rơi rụng không ngừng
nhớ nhau"
Một ngày chưa qua
Nghe lòng xót xa
Chợt nhận ra em
Không còn thiết tha
Còi tầu vang lên
Nghe bao tiếc nuối
Để buồn cho ước
Mơ nào đã qua
Đến lúc trời giăng
Mây mù khói sương
Là lúc người đi
Không màng tiếc thương
Buồn như tình em
Khuất theo góc phố
Để cho đường ướt
Mưa chiều vấn vương
Buổi sáng thành phố
Mưa buồn vắng tanh
Mình anh lang thang
Chân vội bước nhanh
Lòng nghe cô đơn
Mênh mang ngập lối
Tiếng mưa rơi mau
Tan trong vô hình
Một ngày qua đi
Từ lần mất nhau
Đời làm chia ly
Trở thành nỗi đau
Hồn chợt nghe hoang
Trong cơn mê loạn
Tay nâng mi cong
Trên phiến cung sầu
Hồi còi vang vang
Nghe bao tiếc nuối
Tiếng mưa rơi rơi
Trông như vô tình
Đời người trăm năm
Mê say đắm đuối
Bỏ mặc nhân gian
Và cõi trường sinh
Ai biết đời ta
Qua bao nhiêu lần
Như những giọt mưa
Rơi trên muôn ngàn
Còn nhớ ngày xưa
Em mang guốc gỗ
Những hạt mưa kia
Đã làm ướt chân …
tamtien